Search
Close this search box.

Bệnh thành tích thực sự có đáng sợ?!

Bệnh thành tích vốn dĩ tồn tại như một lẽ dĩ nhiên khi từ thế hệ bố mẹ đến thế hệ chúng mình, mọi người luôn ép mình nằm trong tóp này tóp nọ, không quan trọng quá trình thế nào, miễn phải có kết quả cao. Mình cũng như bạn, từng có những giai đoạn bản thân chỉ biết đến giấy khen, đến thành tích mà quên hết mọi sự trên đời
Hồi lớp 5, thi tiếng anh qua mạng được nhất cấp trường, thi ra cấp huyện, mình bị rớt. Rớt vì chủ quan. Mình buồn lắm, về nhà nằm khóc cả buổi trưa, không thèm ăn. Chú Phúc chở mình ra bờ hồ, không nói gì cả, chú cháu ném đá xuống dòng đước đang êm đềm chảy. ‘’Nỗi buồn sẽ theo mấy cục đá mà bay’’
Lên lớp 7, có hôm được điểm trung bình, sợ quá chẳng dám về nhà, mình lao thẳng xuống bà ngoại ăn chơi no nê, tối về mới biết, hóa ra cả chiều bố mẹ hốt hoảng đi tìm. Lần ấy mình né thành công không bị ăn chửi vì được điểm trung bình, bù lại mình ăn đòn vì đi chơi không xin phép
Lên cấp 3, mình luôn bị đưa ra so sánh với bạn bè, lúc là thằng Đức xóm trên, lúc thì thằng Hòa xóm dưới, mình ghét lắm. Nhưng lúc nào cũng phải nỗ lực để đứng top, không môn này thì phải môn kia. 3 năm trung học phổ thông, áp lực muốn chết!
Ra đại học, mình quyết tâm vừa học tốt, vừa đi làm thêm lẫn tham gia các cuộc thi để còn có cái mà tự hào. Mình hào hứng tìm hiểu, tham gia các cuộc thi về luật học, điển hình như Vmoot Quốc gia hay training Vis, đi làm thêm về content marketing. Tháng 11/2017, mình tham gia Phiên tòa giả định cấp Quốc gia và bị loại ngay từ vòng bảng. Mình đã rất thật vọng về bản thân, khóc nức nở mấy đêm.
46493053 1160951087396252 705298776067145728 n
11/2018, mình quyết tâm “phục thù” bằng cách đăng ký thi thêm lần nữa, mặc dù tại thời điểm đó, mình rất bận. Vừa học ở trường, vừa đi làm thêm tại một Agency, vừa đảm nhiệm vị trí Hội trưởng Hội Cựu học sinh Bắc Yên Thành. Nhưng vì quyết tâm, mình vẫn may mắn đạt điểm cao thứ 2 trong đợt thi đó và bay vào Sài Gòn tham gia tứ kết.
82588357 1492699690888055 2066277644772573184 n
Bây giờ đã ra trường, bản thân vẫn bị hai từ ‘’thành tích’’ ám ảnh. Tham gia cuộc thi hay khoá học nào, mình cũng tự tin lắm, phải quyết tâm ẵm được giải nhất cơ.
Và lâu dần mình cũng nhận ra, thành tích quan trọng đấy, nhưng đâu bằng việc bản thân đã học được gì, làm được gì trong suốt những hành trình đã qua!
admin

admin

Một bình luận

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

related news